Chúng Tinh bên dưới vừa chạy vừa cố gắng giữ chặt thứ trong miệng, còn không quên nói: “Im đi, gào cái gì mà gào, bây giờ thì toàn thế giới biết em trộm đồ rồi.”
Phủng Nguyệt hơi ấm ức: “Em sợ mà, chị nhìn xem phía sau chúng ta có bao nhiêu kẻ đuổi theo kìa? Em gào giảm bớt áp lực.”
Nó cảm thấy rất ấm ức, nó cũng không muốn trộm đồ mà.
Chúng Tinh không thèm nhìn Phủng Nguyệt, nó còn đang không ngừng nghĩ cách chạy trốn.
Vừa nãy bọn nó đã nhặt được món hời, nhân lúc thực vật biến dị trưởng thành sớm một chút, bọn nó đã hái bụi cây biến dị ấy.
Chỉ tiếc là chưa kịp chạy thoát.
Nếu có thể cắt đuôi bọn động vật này thì tốt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play