Không cho nó có thời gian đánh lại, chỉ một giây sau, Chu Đại Sinh đã xuất hiện, đánh thỏ hồng ngất xỉu ngay tại chỗ.
Trước khi ngất đi, thỏ hồng chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là loài người thật hèn hạ, thế mà lại dùng chiêu trò đánh lén.
Tùy Bưu lại khó chịu: “Cậu làm cái gì thế? Đây là chiến lợi phẩm của tôi, phải do tôi đánh thắng chứ!”
Chu Đại Sinh liếc mắt: “Thôi đi, cho cậu cơ hội mà cậu có nắm được đâu, còn ý kiến ý còi cái gì? Tôi thấy cậu sống ở nông trường cũng dễ chịu quá, thiếu rèn luyện, cậu nhìn xem đội trưởng nhìn mình với ánh mắt gì kìa.”
Tùy Bưu bỗng thấy sống lưng mát lạnh. Anh ta quay đầu nhìn về phía Đường Duệ, kết quả là Đường Duệ đang nhìn về phía Liễu Tô hết sức chăm chú nhưng vẫn liếc sang anh ta chừng vài giây.
Cái nhìn này khiến Tùy Bưu tịt ngòi.
Anh ta quả thực không hề đánh giá cao con thỏ này, nhưng nếu đội trưởng yêu cầu đánh gục nó trong một phát thì có hơi khó khăn đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT