Mặc dù trong khoảng thời gian này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, các chủ nông trường được bình yên mà phát triển một thời gian, nhưng chỉ có số ít người đến nhận ruộng đất, còn đa số mọi người vẫn đang xem xét, dù sao mọi người đã thấy rõ tai họa mà các chủ nông trường gặp phải vào năm ngoái rồi, chuyện này không phải là giả.
Ai mà biết khoảng thời gian này có phải là sự bình yên trước cơn bão hay không chứ?
Tuy Liễu Tô không phải là người đầu tiên nhưng vẫn nằm trong top 5, căn cứ rất xem trọng năm nghìn ký lương thực sắp ghi sổ này.
“Được thôi.” Liễu Tô thấy trên máy tính hiển thị mảnh đất này đã được sang tên cho mình nên cũng không rề rà nữa mà gật đầu, tỏ ý với chị Thường rằng bây giờ cô có thể đi nộp lương thực.
Hai người đi theo chị Thường ra khỏi phòng, đi lòng vòng một lúc thì đến một nhà kho, trước cửa nhà kho có một ông cụ đứng thẳng tắp, ánh mắt sáng trong và vẻ mặt vô cùng cảnh giác.
Cũng đúng thôi, ở thời đại này việc trông coi nhà kho là một công việc tốt, bắt buộc phải tuyển người có nhân phẩm tốt, nếu để xảy ra chuyện trộm cắp lương thực thì sẽ rất rắc rối.
Chị Thường đi đến trước mặt ông cụ: “Chú Lý, hôm nay hai người này đến nhận đất nên sang đây để giao nộp lương thực.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT