Tất cả những thứ linh tinh này cộng lại, lượng thức ăn tiêu thụ hàng ngày giảm đi đáng kể.
Bây giờ trong kho vẫn còn chất đầy lương thực.
Hiện tại đã sang xuân, sắp có thể tiếp tục trồng trọt, không cần phải tiết kiệm quá mức như vắt chày ra nước như trước nữa.
Đường Duệ có chút ngạc nhiên, Liễu Tô trông có vẻ bình thường nhưng thực ra lại rất khép kín, có lẽ do cô là trẻ mồ côi nên cảm giác không an toàn, cái gì cũng thích tích trữ, mặc dù không ăn cũng cứ để đấy.
“Em muốn bán bao nhiêu?”
Liễu Tô đã suy nghĩ rồi, bây giờ không còn do dự nữa: “Bán một nửa lương thực đi, sau đó bán thêm mấy loại thực vật biến dị nữa.”
Bởi vì liên quan đến dị năng của mình nên Liễu Tô phát hiện trong rừng có rất nhiều loại thực vật biến dị có thể ăn được, ví dụ như quả mận dại và quả sữa, những thứ này đều có thể ăn được, cũng không có tác dụng gì khác nên có thể bán cho căn cứ. Mặc dù mận dại có chút tác dụng phụ nhưng chắc bọn họ cũng không chê đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play