“Ừ, ngày mai tôi sẽ trồng thêm rau và trái cây, đợi mấy hôm nữa là có món mới để ăn rồi.” Liễu Tô đã làm nông ở nông trường một năm, có thể sắp xếp công việc vô cùng thỏa đáng.
Liễu Tô dọn sạch xong, hai người liền tách nhau ra để đi làm các việc có liên quan. Mặc dù Đường Duệ cũng đã đến nông trường gần một năm, nhưng thời gian bọn ở cạnh nhau mỗi ngày lại không quá nhiều. Ai cũng có những nhiệm vụ riêng của mình.
Chỉ khi ăn cơm, họ mới có thể tận dụng thời gian rảnh để trò chuyện.
Nhưng cuộc sống như vậy đã là rất dễ chịu đối với Liễu Tô. Bất cứ lúc nào về nhà cũng có người ở đó, chuyện này gần như có sức hấp dẫn không thể nào cưỡng lại đối với với một đứa trẻ mồ côi như cô.
Liễu Tô ăn cơm xong liền đi đến căn nhà cạnh chân núi. Bây giờ nơi đó đã được mặc định là nơi giải quyết cỏ dại biến dị. Mỗi lần thu hoạch hết cỏ dại, Đường Duệ đều sẽ đem chúng tới đây, còn Liễu Tô chỉ cần đi tay không đến rồi xử lý.
Lần này cũng như vậy. Trời không còn sớm, Liễu Tô còn có việc, vậy nên cô không quá chú tâm vào việc chọn lọc thực vật biến dị. Cô chỉ gom hết tất cả bán cho hệ thống mua sắm, bán được 50 đồng vàng.
Đến lúc đó, Liễu Tô mới âm thầm thốt lên quá nhiều, xài không hết. Nhiều điểm tích lũy như thế thì tiêu sao cho hết bây giờ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play