“Anh Duệ, đây là đâu vậy?” Liễu Tô ngồi trước bàn hỏi Đường Duệ.
Đường Duệ đến gần Liễu Tô, thấp giọng trả lời: “Lão đại Lưu từng làm đầu bếp trong quân đội, hết giờ làm thì mở một quán ăn dựa vào tay nghề của mình, muốn ăn gì đều được, tự chuẩn bị nguyên liệu, ông ấy thu phí mười phần trăm mỗi món ăn đã nấu. Nếu không trả tiền thì có thể trả bằng gạo, một món ăn trả hai lạng gạo là được rồi.”
Bây giờ muốn nấu món ăn phức tạp cũng không đủ nguyên liệu, có thể làm được những món này là không tồi rồi.
Liễu Tô gật đầu, cô chưa từng đi ăn ở ngoài hàng, đây là lần đầu tiên, hồi nhỏ không có tiền, lớn lên thì không có cơ hội.
“Ông ấy có nấu ngon bằng anh Duệ không?” Liễu Tô cảm thấy cơm Đường Duệ nấu là cơm cô ăn ngon nhất trong nhiều năm nay.
Một câu này dỗ Đường Duệ vui vẻ: “Nấu ngon hơn tôi, lát nữa em thử xem.”
Đường Duệ thích nấu ăn, trước khi thảm hoạ anh phải chịu áp lực học tập lớn, anh sẽ nghiên cứu các món ăn để thả lỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT