Đường Duệ càng nghĩ càng căng thẳng, giữa trời đông lạnh giá mà mồ hôi túa ra đầy trán. Bàn tay lại không dám di chuyển, mồ hôi túa ra bị gió lạnh thổi qua, chẳng thể nào khô được.
Cứ như vậy, trong lúc suy nghĩ miên man, thời gian trôi qua rất nhanh.
“Grừ!” Tới rồi.
Phủng Nguyệt nhìn thấy phía trước đã có đường nên bắt đầu giảm tốc độ, chuẩn bị tấp vào lề đường rồi dừng lại.
“Tỉnh dậy, tỉnh dậy nào.” Đường Duệ cử động cánh tay đã tê cứng, nhẹ nhàng lay lay Liễu Tô.
Liễu Tô muốn mở mắt ra mới phát hiện mắt bị bịt kín.
“Đến rồi sao? Anh Duệ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT