Thật ra Đường Duệ không thích đồ ngọt nhưng Liễu Tô đưa nên anh cũng ăn.
Rất ngọt nhưng quả thật rất ngon, không hề ngán, còn có hương hoa.
Liễu Tô ăn xong miếng mật trong tay cũng không ăn thêm nữa, mật ít thế này phải để dành pha nước uống.
Đường Duệ thấy Liễu Tô không ăn nữa thì cúi đầu tìm bình thủy tinh đựng mật ong: “Phải rồi, sau Tết ba ngày là ngày trao đổi thực vật biến dị hàng năm, chúng ta đừng quên.”
Liễu Tô gật đầu biểu thị đã hiểu, cô ở trong căn cứ, dù không tham gia thì bình thường cũng biết: “Ngày kia chứ gì.”
“Đúng, từ tám giờ sáng đến bốn giờ chiều.” Đường Duệ cất mật ong xong quay lại, đưa cho Liễu Tô một ly nước.
Liễu Tô nhận lấy uống một ngụm, mật ong ngon nhưng ăn không thì hơi ngấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play