“Mệt thì cứ nghỉ ngơi đi, dù sao cũng không có việc gì làm, đói không? Tôi nấu xong cơm rồi, chúng ta ăn cơm đi.” Đường Duệ may nốt mũi cuối cùng.
“Em thử xem, hôm nay lúc truyền dị năng tôi thấy em hơi lạnh tay, ngày mai đeo găng tay vào có thể sẽ đỡ hơn.”
Liễu Tô nhận lấy rồi đeo vào thử, thực sự rất thoải mái, cực kỳ ấm áp và mềm mại.
“Ấm cực kỳ, cảm ơn anh Duệ, chúng ta ăn cơm đi, tôi đói rồi.” Liễu Tô yêu thích không thôi, Đường Duệ đã chọn mảnh vải hoa nhí rất đẹp để may làm hoa văn.
“Được.” Đường Duệ thấy Liễu Tô thích nên cũng nở nụ cười rồi vui tươi hớn hở đứng lên, không thể nhìn ra dáng vẻ gian khổ lê chiếc chân đau đi nấu cơm ban nãy.
Tùy Bưu vểnh tai lên nghe thấy Liễu Tô bảo ăn cơm thì mới thở phào một hơi, anh ta đã đói bụng từ lâu rồi, nhưng vừa nãy mới ló đầu nhìn Đường Duệ một cái thì không dám nói một chữ nào nữa.
Dáng vẻ của đội trưởng trông không dễ dây vào, anh ta thà nhịn đói cũng không muốn đi chọc đội trưởng tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT