Hai bên không ai chịu nhường ai, thế là mới ban nãy còn chuyện trò vui vẻ, thoáng cái đã trở mặt, còn mở miệng đòi mượn lương thực.
Bác gái trợn mắt khinh bỉ: “Lương thực nhà tôi đưa gần hết cho căn cứ rồi, chỉ còn chút xíu để sống qua mùa đông thôi căn cứ, vậy mà bà vẫn đòi mượn? Sao mặt dày quá vậy? Đúng là càng già càng không biết xấu hổ.”
Dứt lời, bác gái nọ lập tức xoay mặt đi chỗ khác, không nói thêm gì nữa.
Liễu Tô đứng đằng sau cũng chứng kiến toàn bộ màn kịch hài hước này. Rõ ràng ban nãy hai người khá là thân thiết, vậy mà chớp mắt một cái đã giận dỗi không thèm nói chuyện với nhau nữa.
Đúng lúc này, người bên trong bước ra gọi Đường Duệ và Liễu Tô vào trước. Nguyên nhân là vì trong số những người đang xếp hàng ở đây, không phải muốn bóc vỏ lúa thì cũng là xay bột mì, chỉ có mình Đường Duệ và Liễu Tô là tính ép dầu, nên máy họ muốn mượn dùng cũng khác.
Vì vậy, chỉ cần chờ người tới trước ép dầu xong là hai người họ có thể vào mượn máy thẳng luôn chứ không cần đợi ở ngoài nữa.
Lần trước Liễu Tô đứng ngoài chờ, không có đi cùng anh, vậy nên lần này, vừa bước vào, ấn tượng ban đầu của Liễu Tô là nơi đây trông như một gian nhà kính trồng rau lớn với phần mái bằng sắt, bên trong bày một loạt máy móc thiết bị theo thứ tự, trông như đang bày bán, kích thước không hề nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play