Bắp đúng là thứ tốt, không chỉ người ăn, mà gia súc cũng ăn.
Tuy số bắp từ vụ thu hoạch trước đã được phơi khô, nhưng vì bận quá, không rảnh tuốt hạt nên bị Đường Duệ chất đống trong nhà khô, giờ anh mới có thời gian dọn ra ngoài, chờ lát nữa tách hạt một thể.
Hiện ngoài ruộng cũng chẳng còn việc gì làm, thế nên Liễu Tô đã chủ động nhận lấy công việc này. Sau khi ăn sáng xong, cô xách ghế ra giữa sân, đeo găng tay bảo hộ lao động vào, bắt đầu tách hạt bắp.
Công việc này không khó, nhưng rất nhàm chán, có điều Liễu Tô lại thấy khá ổn. Con người cô giỏi nhất là nhẫn nại, cô có thể vừa tuốt hạt bắp, vừa nhớ lại mấy câu chuyện cười lúc trước, nhất thời có vẻ rất tự do tự tại.
Chẳng mấy chốc, Liễu Tô đã tách được nguyên một thau nhựa lớn, cô đổ hết toàn bộ hạt bắp vào trong túi dệt lớn, lại đặt lõi bắp sang một bên, sau này có thể mang đi nghiền thành bột làm thức ăn cho gia súc, ngoài ra còn có thể dùng để nhóm lửa.
Tóm lại hiện tại, những thứ thu hoạch được từ nông trường rất hiếm khi bị bỏ đi một cách lãng phí.
Chờ tới trưa, lúc Đường Duệ về đến nơi, Liễu Tô đã tuốt được 10 bao tải hạt bắp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play