Đường Duệ gật đầu tỏ ý đã hiểu, bây giờ anh đã xuất ngũ rồi, những chuyện này anh cũng không quản được, lúc đầu có thể nói một tiếng cũng coi như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Hơn nữa anh cũng không trả nổi tiền ăn cho nhiều người như vậy, nói nhiều cũng chẳng có nghĩa gì.
Tùy Bưu ở bên cạnh im lặng như người câm uống canh đậu xanh, từng ngụm một.
Đây đều là chuyện của nông trường, anh ta không nói ra đâu, nông trường tốt anh ta cũng tốt, nông trường không tốt anh ta cũng không tốt.
Anh ta muốn nuôi lợn đến già.
Anh ta là hổ, không phải kẻ nhiều chuyện.
“Đội trưởng, bây giờ anh và Liễu Tô cần nhiều nước để trồng trọt, xem thử có thể nghĩ cách trữ thêm một số nước hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT