Cũng không thể đi giữa hai người một đen một trắng chứ nhỉ?
Cũng không phải là bánh Oreo.
Khi đến ruộng, Liễu Tô như thường lệ lại dùng dị năng cảm nhận trạng thái của cây trồng, sau khi xác định đã chín, cô quay đầu nhìn Đường Duệ gật đầu: “Anh Duệ, giao cho anh, tôi đi qua bên kia đây.”
Liễu Tô nói xong cũng đi ngay. Vừa đến ruộng, cô đã vào trạng thái làm việc, không nói những lời vô ích, vì thời gian đó có thể thúc được thêm hai cây rồi.
Đường Duệ quay đầu nhìn người và động vật bên cạnh: “Không cần tôi phải nói nhiều chứ nhỉ? Không quá ba tiếng phải thu hoạch xong bốn mẫu ruộng này, ai làm gì thì làm nhưng không được lười biếng, nếu không sẽ bị giảm một nửa khẩu phần ăn tối nay, bắt đầu.”
Tùy Bưu nghẹn thở, điều này có thể giống nhau sao?
Buổi sáng vì đuổi kịp tiến độ, anh ta đã phải cúi lưng nhiều rồi, còn dùng hết cả dị năng, bây giờ lại phải làm thêm lần nữa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play