Tìm được Tùy Bưu, Liễu Tô nhìn thấy mọi người tựa lưng vào lá chắn, tất cả đều đang cố gắng giết chuột, mỗi cú đấm Tùy Bưu đánh xuống là đánh một đám lớn.
Đường Duệ thấy Tùy Bưu câu đầu tiên đã nói: “Cậu đi đi, đi coi chừng nhà cửa, gà và heo với mấy con gia súc khác nữa, không được để mất mát thứ gì.”
Dù trông có vẻ như lũ chuột đều tập trung trong ruông, không giống như chúng sẽ quan tâm đến gà và heo.
Thế nhưng gia súc hiện giờ là tài sản quý giá nhất của nhà, hơn nữa đã nuôi lâu như vậy, sắp tới có thể ăn được rồi, nếu để lũ chuột cắn chết hay ăn mất thì thật sự là lỗ vốn.
Cảm giác tổn thất đó khiến người ta ngộp thở mà.
Tùy Bưu không nói lời nào, quay đầu đi ngay, anh ta đã sốt ruột từ lâu rồi. Nếu không phải Đường Duệ chưa đến, anh ta đã chạy mất rồi. Đồng ruộng này tuy quan trọng thật, nhưng bảo bối của anh ta không thể mất một sợi lông nào, anh ta nhìn thấy gà đã lớn cũng sắp ăn được rồi.
Anh ta cẩn thận chăm sóc chúng nó mấy tháng nay. Hàng ngày, anh ta đều dọn phân cho chúng, cho nên anh ta sẽ không để chuyện gà chưa vào bụng mình đã vào bụng chuột xảy ra được. Nếu việc đó xảy ra, anh ta sẽ điên mất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play