Đường Duệ không để nguyên sàn nhà trong phòng bếp mà đã lát xi măng, như vậy cũng dễ kiểm tra đường nước.
“Anh Duệ, hai người làm tốt quá, tôi đi xuống nhà mà không nhận ra luôn đó!” Liễu Tô đi vào, vui vẻ nói.
Nhà đã được xây hoàn chỉnh. Đây là lần đầu tiên cô cảm giác mình có nhà. Trước đó vậy đất xi măng, là kém chút ý tứ.
“Cũng bình thường, cũng bình thường.” Tùy Bưu gãi đầu, vui tươi hớn hở chứ không nói nhiều lời. Đường Duệ đã bảo anh ta đi, anh ta cũng không dám ở lại lâu nên cúi đầu giúp Đường Duệ khuân đồ.
“Cậu cứ về ăn chim cút đi, không phải là thèm lắm sao?” Đường Duệ đuổi Tùy Bưu, khiến những bắt anh ta đi mà còn đòi đi ngay nữa.
“À.” Tùy Bưu ngẩng đầu, nhìn ánh mắt đội trưởng. Hình như anh đuổi thật, thế là anh ta hoang mang bỏ đi.
Vừa nãy rõ ràng là không muốn anh ta đi, sao bây giờ lại bắt anh ta đi ngay rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play