Khoảnh khắc này Đường Duê chợt hy vọng chính mình thức tỉnh dị năng thần giao cách cảm để Tùy Bưu có thể hiểu ý của mình.
Đường Duệ nháy mắt ra hiệu cho Tùy Bưu, hy vọng anh ta tạm dừng lại. Nếu Liễu Tô biết sự thật và muốn thuê anh ta, sau này sẽ thuê anh ta vào làm trong nông trường.
Lúc đó chắc chắn bộ đội sẽ không giữ người lại, có khi còn tổ chức tiệc chúc mừng tiễn đi.
Đáng tiếc ông trời không cho Tùy Bưu sự nhạy bén, anh ta nhìn Đường Duệ vài lần, sau đó nói thẳng: “Đội trưởng, tối qua anh mất ngủ hả, thấy mắt anh rút gân, mí mắt giật giật. Anh chờ chút, em dùng nước bọt dính một mảnh giấy lên trên da là ổn.”
Nói xong anh ta cúi đầu tìm giấy.
Nhưng anh ta nào có thứ đó. Ngày thường toàn dùng lá cây để giải quyết sinh lý…
Chỉ có Liễu Tô có, nhưng Liễu Tô từng nhìn giá của giấy ở trong căn cứ, không hề rẻ. Cho nên dù Liễu Tô không tốn nhiều tiền để mua giấy ở hệ thống mua sắm, song ngày thường cũng không đủ giấy cho Đường Duệ và Tùy Bưu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play