Lúc này, Liễu Tô vẫn đang vui vẻ dùng bữa, há miệng cắn từng miếng chân giò lớn, ăn đến là hăng say.
Đường Duệ lập tức quăng hết âu lo phiền não sang một bên, anh đã xuất ngũ, rời xa giai cấp lãnh đạo căn cứ rồi, còn nghĩ tới mấy thứ vô dụng này làm gì ma?
Hiện tại, quan trọng nhất là tận hưởng cuộc sống mới phải.
Đúng lúc này, trong chén anh bỗng xuất hiện một cục chân giò. Đường Duệ ngẩng đầu, là Liễu Tô gắp cho anh, cô còn đang cười híp cả mắt: “Anh mau ăn đi chứ, chậm tay là sẽ bị bọn tôi ăn sạch đấy, món này ngon lắm đó.”
“Được.” Đường Duệ gắp miếng chân giò lên, cho vào miệng, cẩn thận nhai nuốt, đúng là rất ngon, không hề ngấy chút nào.
Lúc nãy, bên cạnh truyền tới tiếng nhai nhồm nhoàm của Tùy Bưu, cảm giác như đang nhìn Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm vậy.
Lượng cơm ăn của Liễu Tô không lớn như hai người họ, nên chẳng bao lâu sau đã đặt đũa xuống, không ăn nữa. Cô tựa lưng vào ghế, nhìn Tùy hổ vằn và Đường Duệ bắt đầu tăng tốc độ gắp thức ăn lên gấp ba lần, như thể sắp chồm tới giành giật với nhau tới nơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play