Những người khác cũng ăn không ngừng được, cắn vài miếng hết cái bánh bao trong tay rồi lại đưa tay ra lấy cái thứ hai.
Bánh bao hấp của Đường Duệ không nhỏ. Để đỡ rắc rối, anh đã làm chúng to hơn bình thường, thế nên bánh bao luôn to gấp đôi so với bánh bao hấp khác, nhiều nhất Liễu Tô chỉ có thể ăn một cái rưỡi là hết cỡ.
Sau khi húp xong bát cháo và gắp vài đũa dưa chua, bữa sáng này thế là xong.
So với thường ngày, nhìn tốc độ ăn của bọn họ giống như là được ấn nút tua nhanh vậy, cứ như các thí sinh tranh tài trong phim “Dạ dày vương”.
Đường Duệ thấy thế thì thấy hơi xấu hổ với Liễu Tô, cũng không biết là cảm giác gì nữa, nói như thế nào đây nhỉ, có chút giống như là người thân nghèo tới lánh nạn.
Trông họ như kiểu đã đói mười ngày nửa tháng, và mười ngày nửa tháng trước cũng bữa đói bữa no.
Không phải lúc ở trong căn cứ mấy người ngông cuồng lắm sao, sao bây giờ lại thế này?
Tùy Bưu này bình thường cứ vác cái mặt cực kỳ hung dữ, nhưng bây giờ khi ăn, anh ta lại là người trông ngu ngốc nhất. Miệng anh ta há to đến mức gần như nhìn thấy cả cổ họng, trông rất đáng sợ, ai không biết còn tưởng rằng anh ta sẽ ăn thịt người đó.
Mặc dù Đường Duệ cảm thấy xấu hổ, nhưng anh cũng biết bọn họ sắp phải đi, chắc là sau một đêm làm việc bọn họ đã đói lả, đây cũng chính là bữa cơm cuối cùng nên không lấy nhiều mà chỉ ăn bốn chiếc bánh bao, uống một bát cháo rồi đặt đũa xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT