Đường Duệ cúi đầu trả lời Liễu Tô trong lúc đang ăn cơm.
Bây giờ anh và Liễu Tô đã thân thiết với nhau hơn rồi.
Anh biết cô gái này rất tùy ý, dễ sống chung nên cô sẽ không để ý tới mấy tiểu tiết này.
Lúc nào cũng đặt tâm tư lên làm ruộng, có lẽ mấy chuyện kia cũng quên luôn cả rồi.
“Chỗ bên kia có lẽ là hành lý em mang theo khi vừa tới, vẫn luôn để ở đó, lúc tôi dọn dẹp doanh trại nhìn thấy đã hỏi em, em nói là không cần nữa.”
Liễu Tô quay đầu lại thì thấy đống đồ chất đống phía sau. Bấy giờ cô mới nhớ ra, hình như thực sự có chuyện này.
Lúc đó cô vừa mới ra khỏi căn cứ, muốn tiêu hết số điểm tích lũy nên đã mua một đống đồ. Lúc dọn đồ tới đây còn phải làm phiền Thường Minh giúp đỡ nữa.
Sau khi tới ở, ngày nào cũng ra đồng khai hoang trồng trọt, cuộc sống giản đơn nên cũng quên khuấy mất chuyện này.
Sau này hệ thống mua sắm thăng cấp, đồ mới xuất hiện, giá cả không đắt nên cô đã mua hết đồ mới để dùng, vì thế cũng quên hết mấy món đồ cũ này, không thể nhớ ra nổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play