Bấy giờ Liễu Tô cảm thấy hơi hối hận vì bản thân cô đã quá nhát gan, lúc ấy cô nghĩ nó không quá đặc biệt nên chỉ lấy mấy con gà và con thỏ. Này đợi chúng lớn lên để giết thịt cũng không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào.
Chưa kể, đợi chúng lớn rồi cũng không được ăn, phải đợi chúng sinh thêm con. Nếu lần sau có cơ hội, cô phải lấy nhiều hơn nữa, lần này là do cô đã quá bảo thủ.
Rau trong nhà phát triển quá nhanh, ăn không hết sẽ rất lãng phí.
Nếu lúc trước cô mang nhiều thỏ hơn chút thì tốt rồi, với số lượng này chúng ăn còn thiếu.
Nhưng Liễu Tô lại băn kàyoăn, cô sợ lấy nhiều sẽ khiến Đường Duệ sợ.
Phạm Nam liếc nhìn Đường Duệ, xong cũng không nói lời nào.
Người đội trưởng này quá khiêm tốn, giống như kiểu lui về ở ẩn, mặc kệ sự đời trong giang hồ.
Nếu đổi lại là anh ta ra tay, đừng nói là mấy con chó nghiệp vụ của quân đội, khéo còn mượn được cả con hổ già của căn cứ cũng nên.
Thôi bỏ đi, đây là chuyện của bọn họ, anh ta không quan tâm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play