Môi trường ở căn cứ thứ hai tốt quá mức cũng không phải là chuyện tốt.
Sau khi Tiêu Hùng Miêu đưa bọn họ đến đây, anh ta lịch sự cáo từ. Anh ta cũng có nhiều công việc phải làm hàng ngày, không thể luôn ở bên cạnh họ được.
Một lúc sau ông Vương dẫn những nô lệ mà Liễu Tô đã mua đến. Gã đi xe đạp phía trước, nô lệ chạy theo sau,
Lúc này bọn họ đang chạy với khuôn mặt tái nhợt, trông như sắp ngất. Dù vậy bọn họ cũng không phát ra tiếng động nào, tất cả đứng nghiêm túc như chim cút trong sân.
Ông Vương xuống xe đạp lau mồ hôi trên trán, cười tươi nói với Đường Duệ: “Tôi đã đưa người đến cho anh rồi, có gì cần thì cứ tìm tôi. Nếu không có gì, tôi xin phép đi trước nhé?”
“Được.” Sau khi Ông Vương đi, dường như những nô lệ này cũng không dám thở, đứng yên không dám nhúc nhích.
Đường Duệ nhìn quanh một vòng, trầm giọng nói: “Chúng tôi mua mọi người chỉ để làm nhân viên siêu thị, chỉ cần làm tốt là sẽ không bị ngược đãi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play