Qua hai ngày, mọi người đã tới cửa căn cứ thứ hai.
Liễu Tô quan sát thấy căn cứ thứ hai có hết thảy hai cửa lớn, trước cửa cũng có người canh giữ, chỉ có điều có một cửa là phía trước không người nào, một cửa khác thì có không ít người, hơn nữa những người này đều ăn mặc rất cũ nát.
Nếu như nói bên trên quần áo dân chúng căn cứ thứ nhất mặc cho dù có lỗ rách miếng vá, nhưng vẫn có thể bao bọc thân thể thì quần áo mà người của căn cứ này mặc không đơn giản là chỉ có lỗ rách miếng vá, quần áo của bọn họ rách tới mức ngay cả chỗ cần vá lại cũng không có, thậm chí bọn họ cũng không có chỗ vá, cứ thế trần trụi.
Phải biết hiện tại không chỉ nhiệt độ cao mà ánh nắng mặt trời chiếu vào người cũng có cảm giác vô cùng nóng rực, nếu như mặc áo tay ngắn quần đùi thời gian dài, để lộ da thịt dưới ánh mặt trời thì da thịt sẽ bị bỏng nắng.
Liễu Tô đã nhìn thấy vết đỏ trên thân thể của không ít người rồi.
Cô đã kịp nhận ra, đây chính là người bình thường trong miệng Đường Duệ.
Tiêu Hùng Miêu làm như không thấy với người bình thường xếp hàng tại cửa ra vào, dẫn đám người bước vào căn cứ bằng cửa ít người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT