Tô Liễu nghĩ tới thú ngữ giả, lần này có thể dùng được, vả lại cách nói của Phạm Nam rất chân thành, vừa nhìn đã biết là người dễ chung đụng. Cảm thấy anh ta đi cùng cũng không sao, có lẽ còn đưa ra được ý kiến nào ấy chứ.
Sau đó quay sang nhìn Đường Duệ, dùng ánh mắt hỏi dò.
Đường Duệ thấy Liễu Tô đã đồng ý rồi, anh còn nói gì được nữa, đi cùng thì đi thôi!
Do cũng đã muộn, vì thế Đường Duệ đã đề nghị tới trung tâm kiểm nghiệm trước.
“Chúng ta vừa đi vừa nói.” Đường Duệ đạp xe, Liễu Tô ngồi phía sau. Còn Tùy Bưu và Phạm Nam thì chạy ngay phía sau.
Hiện tại căn cứ bắt đầu đông người lên, mọi người đều đang chuẩn bị đi làm.
Ngày tận thế làm gì còn ai ngủ nướng, những người nghèo trời vừa tờ mờ sáng đã đứng dậy đi làm, tới tối lại về nhà ngủ, vừa hay đỡ tốn tiền mở đèn.
Tích cóp tiền điện một tuần đủ dư một chút mua thức ăn.
Đường Duệ thấy trên xe có nhiều người sẽ không lái nhanh được, chút tốc độ này chẳng là gì với Tùy Bưu và Phạm Nam cả, vì thế dọc đường mọi người đã vừa đi vừa thong thả nói chuyện liên tục.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play