Chiếc điện thoại trong túi Thiệu Thừa là do tiểu thiếu gia mạnh mẽ nhét cho, từ đó về sau muốn gọi là gọi, muốn tới là tới. Lúc ấy mẹ Thiệu Thừa mới không bắt cậu phải trả lại điện thoại nữa.
Yến Hoài bị thuyết phục, vẫn chưa cam tâm, lại kéo Thiệu Thừa chơi thêm ván nữa—lại thua.
Yến Hoài vẫn chưa chịu bỏ cuộc, đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng chơi, đánh mãi cũng thua.
Một tiếng sau, Yến Hoài hoàn toàn tuyệt vọng.
Cậu tức điên lên nhưng lại cố ra vẻ rộng lượng, nói với Thiệu Thừa:
“Được rồi được rồi, bổn thiếu gia thừa nhận, ngươi đúng là có chút bản lĩnh, có mấy phần thiên phú chơi game. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, người trẻ tuổi vẫn nên khiêm tốn một chút, khiêm tốn giúp người tiến bộ. Thầy giáo nói trái cây chín thường cúi đầu, ngươi cũng nên học theo. Đương nhiên ta thì không sao, ta không nhỏ mọn vậy đâu, nhưng người ngoài nhìn thấy dáng vẻ ngươi thế này, chắc chắn sẽ thấy chướng mắt. Đương nhiên không phải ta nha...”
Thiệu Thừa: ???
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT