Bởi vì Ninh Xuân Lạc từng nói rằng ở nhờ nhà người khác, lại còn mãi thuê sân vườn, cảm thấy chẳng ra thể thống gì. Vì thế, Yến muội muội cùng người nhà bàn bạc, cắn răng lấy ra tám phần số tiền tích góp được, lại còn mặt dày tới cửa vay công chúa Thanh Linh hai trăm lượng. Giấy trắng mực đen ghi rõ tiền vốn và lãi suất, cuối cùng mua lại toàn bộ căn nhà hai gian vốn đang thuê.
Nàng còn đặc biệt làm một tấm biển, nhờ Ninh Vinh viết đôi dòng lưu niệm. Ngày hôm đó, trong phủ khách khứa ngồi đầy, vô cùng náo nhiệt.
Yến Hoài nói chuyện quanh co, Thanh Linh công chúa bỗng nhiên hỏi:
“Ngươi và ta thành thân cũng lâu rồi, đến giờ vẫn chưa có con, ngươi không để ý sao?”
“Để ý cái gì chứ.” Yến Hoài bước lên ôm nàng, đầu tựa lên vai công chúa Thanh Linh, “Chỉ có hai chúng ta là tốt rồi. Nếu thật sự thích trẻ con, muốn nhận nuôi một đứa bên ngoài cũng được, ta nhất định sẽ đối xử với nó thật tốt, như với người thân.”
Thanh Linh công chúa vui vẻ cười, “Vậy ngươi đối xử tốt nhất với ai?”
“Với nàng chứ còn ai.” Yến Hoài nói một cách dĩ nhiên, ngẩng đầu hôn nhẹ lên khóe môi công chúa, ngọt ngào thơm tho, ánh mắt cong cong, vẻ mặt hạnh phúc như muốn tan chảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT