Chữ Yến Hoài viết xiêu xiêu vẹo vẹo, thiếu nét, thiếu chân tay, nhìn như chó gặm. Lúc này đừng nói Ninh Cấm, ngay cả Ninh Tiêu cũng không nhịn nổi, ba huynh đệ rón rén liếc mắt nhìn công chúa một cái, trong lòng đều thầm lo thay cho cữu cữu.
Vừa mới bị dọa ở phòng khách một trận, giờ phút này Thanh Linh công chúa lại không có biểu cảm gì, nàng đứng sau lưng Yến Hoài, nắm tay hắn, chậm rãi từng nét dạy viết.
Hai chữ “Yến Hoài” hiện ra rồng bay phượng múa, nét bút cứng cáp rõ ràng.
Ba huynh đệ lập tức quỳ xuống bên bàn vái phục, kinh ngạc reo lên: “Công chúa viết đẹp quá!”
Yến Hoài quay đầu lại, mặt mày hớn hở, “Công chúa, ngươi dạy hay thật đó! Hay là dạy ta thêm vài chữ nữa đi!” Trên người công chúa thơm thơm, nghe giảng thật dễ chịu biết bao~
Thanh Linh công chúa làm như không thấy cẩu con đang rình rập ngửi trộm, liền chia bút và mực cho ba huynh đệ, lạnh nhạt như suối chảy: “Viết một thiên thơ ca.”
“Dạ ——”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT