Sáng sớm hôm đó, Yến Hoài quay về khách đường, lập tức tìm hòa thượng xin bản đồ của chùa, lôi cả ba đứa cháu ngoại ngồi xuống nghiên cứu.
Yến Hoài xuân tâm nhộn nhạo, một khi đã động lòng thì không cách nào dừng lại, ngày nào cũng chạy sang Dược Sư miếu.
Hắn ôm cháu ngoại gái, vác theo hòm đựng sách, lén lút quanh quẩn bên ngoài bức tường phía Đông khách đường. Ba đứa cháu tò mò hỏi:
“Cữu cữu, người đang làm gì thế?”
“Suỵt, đừng ồn.” Yến Hoài chẳng buồn quay đầu lại. Hắn mò tới cổng sân viện, mở hòm sách ra, lấy ra một chậu hoa ngạc lục quân trắng tinh như tuyết, hương hoa tươi mát dịu dàng. Hắn cẩn thận chỉnh sửa lại chậu hoa, sau đó gõ cửa viện rồi nhanh như gió chạy đi, ôm cháu ngoại trốn sau một gốc cây hương chương gần đó.
Tín Nhi bưng chậu hoa lên, cố nhịn không liếc về phía gốc cây kia. Trốn thì cũng trốn cho khéo vào!
Nhưng mùi hoa thơm ngát làm người ta không thể ngó lơ, nàng ôm hoa vào trong phòng đưa công chúa xem:
“Công chúa, là cữu huynh của Ninh tu soạn gửi tới đó. Che che giấu giấu, chẳng có chút khí phách nào.”
Thanh Linh công chúa vuốt cánh hoa mềm mại, đầu ngón tay vương hương thơm, có chút hứng thú:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT