Trong lúc hai người đang trò chuyện, chưởng môn chân nhân – người râu tóc bạc phơ – bị tết ba bím râu nhỏ, mỗi bím còn dùng dải lụa khác màu buộc lại. Yến Hoài nhìn kiệt tác của mình, vẫn chưa đã tay, lại ngắm nghía mái tóc bạc trắng của chưởng môn, đôi đồng tử vàng kim sáng rực như phát sáng:
“Bá bá, tóc ngươi nhiều như vậy, một mình xử lý sao nổi? Bổn tọa nguyện gánh vác gian khổ, giúp ngươi ‘xử lý’ một chút.”
Chưởng môn chân nhân mỉm cười gật đầu, ngồi xếp bằng giữ nguyên tư thế, thả Yến Hoài ra. Tiểu đồng vừa được thả khỏi lòng liền chạy một vòng ra phía sau, tháo ngọc quan trên đầu ông xuống, ba nghìn sợi bạc đổ xuống như thiên hà đêm khuya. Tiểu đồng sờ tay lên tóc ông, trầm trồ:
“Bá bá, tóc ngươi giống như tơ lụa vậy, nhưng vẫn không mềm bằng lông của con đâu.”
Yến thiếu chủ lặng lẽ so sánh, bèn nhón chân kiêu ngạo nhướn cao người lên.
Chưởng môn chân nhân đáp:
“Lão phu chưa từng thấy lông của Tiểu Hoài, sao biết ngươi nói thật hay khoác lác?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play