Minh Ly Chân Nhân sắc mặt lạnh lùng, thần thức thâm nhập kiểm tra, không phát hiện bất kỳ điểm dị thường nào, rõ ràng không phải bị công kích.
Không tìm ra nguyên do, hắn đành ôm con thú nhỏ vào lòng. Nhưng con thú kia lại giãy nảy lên, hắn không dám dùng sức trấn áp, sợ làm nó bị thương, đến mức mồ hôi cũng rịn ra đầy trán.
Vô Song gọi hắn hai lần, Minh Ly Chân Nhân mới hoàn hồn. Vốn định đuổi y đi, nhưng hắn thật sự không hiểu rốt cuộc con thú này đang phát tác chuyện gì.
“Vào đi.”
Vô Song bước vào điện, vừa nhìn thấy cảnh Minh Ly Chân Nhân đang bế một con thú nhỏ trong ngực lắc qua lắc lại, tiếng kêu thảm thiết từng hồi một — nghe còn thảm hơn lợn bị chọc tiết.
Y lập tức dẹp bỏ ý định cười nhạo, nhẹ nhàng gọi: “Yến Hoài.”
Giọng nói ấm áp như gió xuân. Con thú nhỏ lập tức quay đầu lại, đôi mắt đồng tử màu vàng lấp lánh ánh yêu dị, thu hút đến lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play