Nhưng loáng cái đã nửa năm trôi qua, chiến sự ở phương Bắc vẫn giằng co không dứt. Trong khoảng thời gian ấy, Nam Cung Linh và Yến Hoài vẫn duy trì thư từ qua lại, song cũng không quá mức lo lắng.
“Ta chịu hết nổi rồi!” Yến Hoài lớn tiếng than phiền, ánh mắt quét qua những người dưới trướng, cuối cùng dừng lại trên người Phù Vân đang ngồi bên tay trái, “Cứ giằng co mãi thì được tích sự gì, lương thực trong kho cũng sắp cạn đến nơi rồi!”
Phù Vân cau mày: “Kêu gào có ích gì, ngươi có giỏi thì đích thân ra trận đánh Nhung địch đi.”
Trên sân phơi nắng, sư đồ cãi nhau đến đỏ mặt tía tai, chẳng ai chịu nhường ai. Những người khác đứng xung quanh, không biết nên can ngăn hay là nghĩ kế sách.
Cuối hàng ngũ, Ngô Phương lạnh lùng quan sát màn tranh cãi này, sau đó lại liếc sang vị trí chủ tọa hiện tại – Yến Hoài.
Từ trước đến nay, chỗ ngồi ấy vốn là của Phù Vân.
Rõ ràng là chân long chi tướng, lại tự đắm mình trong sa đọa, hai tay dâng ngai cho kẻ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT