Nam Cung Linh hơi mềm lòng. Nói ra thì cũng lạ, rõ ràng nàng mới chỉ gặp Yến Hoài có một lần, vậy mà nhìn chỗ nào trên người hắn cũng thuận mắt, thật chẳng đành lòng khi thấy hắn bày ra dáng vẻ yếu thế thế kia.
Nàng dịu giọng trấn an:
“Hiện tại hai bên chúng ta đã giao hảo, sau này còn nhiều cơ hội gặp nhau. Không cần vội vã nhất thời.”
Yến Hoài hiểu được ý nàng, đành chịu lui bước, để mặc cho họ rời đi. Khi ra đến ngoài sảnh, Nam Cung Linh bất chợt quay đầu nói:
“Vừa rồi hình như có làm rơi một cây trâm ngọc, giờ chưa tìm được, phiền Yến đại soái giúp ta tìm thử. Lần sau ta sẽ tự mình đến lấy.”
“Được, được!” Yến Hoài gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. Nam Cung Linh khẽ mỉm cười, khoác áo choàng lên rồi cùng Sài Ngọc rời đi.
Yến Hoài lập tức quay trở lại trong ghế, lật tung sàn nhà tìm kiếm, cuối cùng phát hiện cây trâm tròn trịa sáng bóng dưới đĩa đựng trái cây xanh lam có hoa văn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play