Phủ Phùng Dương không có muối mỏ, toàn bộ đều phải nhập từ nơi khác về, bởi vậy muối nơi này từ trước tới nay đều là mặt hàng khan hiếm. Lần này vừa có chính sách khuyến khích, liền châm lên ngọn lửa nhiệt tình của đám thợ rèn.
May mà phủ Phùng Dương lại có mỏ sắt, thợ rèn và thợ nguội không ít, bởi thế liềm, cuốc, búa, hái các loại nông cụ đều là hàng tốt chính hiệu.
Nhưng hiện tại, khối lượng lớn sắt lại đổ vào chế tạo đao kiếm, tên nhọn. Ai có mắt thì nhìn vào cũng sẽ cảm thấy có gì đó không đúng.
Chỉ là, người trong phủ này, kẻ nhìn ra chuyện không đúng thì không muốn nói, còn kẻ muốn nói thì lại chẳng nhìn ra.
Lúc ấy trời cũng biết phối hợp, vào giữa hè bỗng rải rác mấy trận mưa, khiến hoa màu trong ruộng sinh trưởng tốt hơn. Nhìn năm nay có vẻ là một mùa thu hoạch, dân chúng Phùng Dương đã lâu không có cười rộ, giờ cũng rạng rỡ nét vui, trong mắt tràn đầy hy vọng.
Giữa lúc ấy, tam đương gia phái người đến tìm Yến Hoài, bóng gió nhắc đến chuyện trên núi, chỉ là cách nói vẫn còn mơ hồ. Hắn nói huynh đệ trên núi nghe tin Yến Hoài làm tri phủ, ở trong thành sống khá giả.
Yến Hoài gật gù: “Ờ thì, bản quan hiện tại sống cũng gọi là… ngày lành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT