Yến Hoài nhớ ra hiện tại mình đang là tri phủ cho nên phải giữ thể diện một chút. Hắn nhìn lại đứa trẻ chỉ tầm bốn, năm tuổi, cằm nhọn hoắt, da bám sát xương trơ như cành khô, đôi mắt vì quá gầy mà to một cách dị thường, đen nhánh, khiến người ta nhìn mà xót xa.
Đứa nhỏ sợ hãi rụt tay lại, người phụ nữ bên cạnh vội vàng nhận lỗi, đang định kéo con quỳ xuống dập đầu thì bị Yến Hoài ngăn lại.
“Đứa nhỏ này thật tội nghiệp…” Yến Hoài nói, rồi cảm thấy có gì đó sai sai, “À không, phải nói là đáng yêu mới đúng?”
Đứa trẻ trong lòng run rẩy: Đại nhân, ngài đừng nhìn con như thế, con thật sự rất sợ đó...
Yến Hoài nhanh chóng dời ánh mắt đi, gọi nha dịch đi lấy cháo cho bọn họ. Nhưng ánh mắt của người phụ nữ kia vẫn bám chặt lấy hắn khiến hắn rợn cả da đầu.
Đột nhiên, có thứ gì đó chạm nhẹ vào tay hắn. Yến Hoài giật mình cúi xuống nhìn, phát hiện đó là một cái túi tiền cũ nát, vải đã bạc màu nhưng vẫn có thể thấy được là làm từ lụa, mặt ngoài thêu một bông hải đường rất tinh xảo.
Yến Hoài chớp mắt mấy cái, nhận lấy túi tiền, ngón tay khẽ vuốt lên đường thêu, trong lòng lập tức nhận ra — chẳng phải đây chính là mẫu hoa mà hắn tâm tâm niệm niệm muốn tìm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT