Lúc này Yến tri phủ đang dạo bước trên con phố vắng. Những ngày gần đây hắn toàn mặc quan bào, vừa nhăn nhúm vừa bí bách, thật sự không thoải mái.
Vì vậy trước khi ra cửa, hắn đổi sang bộ trường bào bằng gấm đoạn màu đỏ sẫm, có thêu hoa văn kim quế, lão Yến đầu năm xưa từng đoạt được từ thương đội. Yến Hoài rất thích bộ này, giữ gìn kỹ lưỡng, đã mặc nhiều năm mà vẫn còn mới đến năm phần.
Phố xá yên ắng, đường lớn vắng tanh không một bóng người, đêm xuân lạnh như nước, khiến Yến Hoài rùng mình liên tục.
Hắn có chút hối hận vì không đợi Từ Hỏa Hỏa cùng đi. Nếu gặp chuyện chẳng lành thì ai bảo vệ hắn?
Chỉ trách hắn quên mất triều Đại Tề cấm người dân ra ngoài vào ban đêm. Từ giờ Tuất bốn khắc, đội tuần đêm sẽ đi gõ mõ đến tận giờ Dần sáu khắc khi chuông sáng vang lên, dân chúng mới được phép ra đường. Nếu bị bắt gặp ra ngoài khi có lệnh cấm, nhẹ thì bị đánh trượng, nặng thì bị lưu đày.
Nhưng triều đình đang suy tàn, pháp lệnh cũng chỉ còn trên giấy, nếu bá tánh vẫn nghe lời như vậy thì đúng là quá thật thà.
Yến Hoài lẩm bẩm bước đi, sắp đến quán trọ mà đám huynh đệ hắn ở, bỗng thấy ánh đèn phía trước, một cỗ xe ngựa dừng bên đường — bốn con ngựa cao to lông đen tuyền kéo một chiếc xe ngựa rộng lớn, kích thước gấp đôi xe thường. Cả xe phủ một màu đen, bốn góc treo lồng đèn sáng trưng, bên trong không thấy rõ, nhưng rèm xe thêu chỉ vàng hình vân mây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT