Sóc Vưu gật đầu: “Điều này có thể xác định được, thuộc hạ nghi ngờ có khả năng vẫn còn vài nhóm binh lính nữa đang ẩn núp trong nước ta.”
“Vì sao lại nói như vậy?” Nét mặt Vu Việt thận trọng, Minh Hàn cũng hơi mở đôi mắt híp nửa của hắn.
“Thuộc hạ phát hiện bọn họ dùng cách thổi khói để liên lạc, nếu chỉ để liên lạc trong nội bộ mà nói, hoàn toàn không cần phải làm như vậy, nhưng mà hầu như mỗi người trong bọn chúng đều được trang bị mấy phần.”
Vẻ mặt Vu Việt thay đổi, Minh Hàn thì lại rất có hứng thú, nói: “Điều này lại có chút thú vị rồi.”
Giang Nhiễm yên lặng một lúc, nói: “Tại hạ nghe nói ở Cảnh Quốc, Khánh Quốc, U Quốc đều xuất hiện vài nhóm binh lính, huyết tẩy mấy thôn xóm, ***** vô số dân chúng, chẳng lẽ là có người đứng sau lưng thao túng sao?”
Ánh mắt Minh Hàn lại ngẩn ngơ một hồi, phảng phất như đang đi du ngoạn ở cõi thần tiên, người quen biết hắn sẽ biết, đây là vẻ mặt khi hắn đang suy nghĩ.
Sau một lúc lâu hắn mới nói: “Ồ… Thì ra là thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT