Những người còn lại cũng đều phụ họa theo, trong quan niệm của bọn họ, địa vị phải có phân biệt cấp bậc rõ ràng, tuyệt đối không thể đánh đồng như nhau. Cho dù là nhóm tài sĩ cũng được phân rõ cao thấp, cũng giống như Mặc Phi, mặc dù là thượng khanh, thế nhưng xuất thân lại không rõ ràng, ở trong mắt quý tộc cũng chỉ là một gã học trò nghèo. Môn hạ khách khanh của Vu Việt hoặc phú hoặc quý, những người xuất thân nghèo khó chỉ dựa vào tài học rất hiếm gặp. Nguyên nhân là do phần lớnnhững người dân thường không được đọc sách, không mời được thầy giỏi, vì thế đã tạo nên cục diện “Đại tài giai quý sĩ, hàn môn vô thượng phẩm*”.
* Đại tài giai quý sĩ, hàn môn vô thượng phẩm: các văn sĩ tài năng đều xuất thân phú quý, mà những người nghèo hèn thì không ngoi lên được.
Mặc Phi đã nhận thức được điều này, cho nên cũng không định nói đến tư tưởng “Người người bình đẳng” gì cả. Nàng cúi đầu nhìn ngón tay của mình, đột nhiên mở miệng nói: “Chủ công, thương pháp mới đã công bố được mấy ngày rồi phải không?”
Mọi người sửng sốt, không ngờ nàng bỗng chuyển đề tài.
Vu Việt gật đầu: “Đã được sáu, bảy ngày.”
“Những thương nhân có phản ứng gì?”
“Phần lớn là đồng ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT