Mặc Phi trả lời: “Sở dĩ Phù Đồ dâng lễ vật lên lúc này là bởi vì Chủ công đã có đủ tư cách giữ nó, chỉ là có sử dụng nó hay không thì còn phải xem tương lai nữa. Ngoài ra, Phù Đồ cũng muốn xem xem Chủ công có thể tuân thủ lời hứa không mở hộp đến cùng hay không.”
Mọi người đều hít một hơi, ai mà dám nói chuyện với Vu Việt như vậy chứ!
Thế nhưng ngoài suy đoán của mọi người, chẳng những Vu Việt không tức giận, hơn nữa còn vui vẻ đồng ý. “Được, bổn vương sẽ tuân thủ lời hứa này, không đến thời cơ tuyệt đối không mở hộp.”
Mặc Phi hành lễ: “Chuyện cần làm Phù Đồ đều đã làm xong rồi.”
Đến cuối cùng, lễ vật thứ ba mà mọi người chờ mong vẫn còn là một bí mật, trong lòng bọn họ đều phỏng đoán, rốt cuộc trong cái hộp gỗ này là vật gì, đáng tiếc không có đầu mối, chỉ có thể chờ đợi ngày nào đó mở ra mà thôi. Khác với lúc bắt đầu, bây giờ không còn ai xem thường Mặc Phi nữa, quả thực “Hắn” rất xứng đáng với cái danh “Thượng khanh”.
Trong nhóm môn hạ đông đúc của Vu Việt, cái danh “Thượng khanh” không có quá năm người, nhưng thân phận của năm người này đều cực kì bí ẩn, những người khác chỉ biết có Thiên tài Minh Hàn đang ở Tiệm Hề và Trí tướng Ngư Gia luyện binh bên ngoài thành Nhung Trăn, mà Mặc Phi đã trở thành người thứ sáu. Người này có tự là “Mặc Tử”, cho nên hiện tại có người lén gọi là “Mặc Quân”.
Mấy ngày sau đó, Vu Việt lại triệu tập chúng tài sĩ đến nghị sự nhiều lần, tiến hành hoàn thiện và thực thi “An Bang Thất Sách” mà Mặc Phi đã hiến, cuối cùng nó trở thành quốc sách thời chiến của Nhung Trăn, cũng nhờ có quốc sách này mà Nhung Trăn bắt đầu ổn định và phát triển nhanh chóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play