Sau khi sắp xếp nơi ở cho Mặc Phi, Thẩm Bạc điều đến cho nàng một nam một nữ, hai người hầu, một người tên là “Duyệt Chi”, một người tên là “Tích Chi”, cũng không quá mười lăm, mười sáu tuổi, dáng dấp trắng trẻo đáng yêu, nhưng lại rất hiểu quy củ, thiếu đi sự hoạt bát sống động của trẻ nhỏ.
Có lẽ thời đại này đã bồi dưỡng ra những người như vậy. Mặc Phi cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể đợi chung sống lâu dài mà thay đổi dần dần, nàng không muốn để cho người ta phải khúm núm mà đối đãi mỗi ngày, cũng giống như nàng không muốn khúm núm với người khác vậy.
Đợi đến giờ Tuất*, Duyệt Chi nhắc nhở nàng tham gia tụ hội, lúc này, Mặc Phi đã nghỉ ngơi đầy đủ mới đến nơi tụ họp với tinh thần sung mãn.
* Giờ Tuất: từ 19h đến 21h.
Có lẽ Mặc Phi là người cuối cùng đến trình diện, khi nàng tiến vào, ngay cả Vu Việt cũng đã ngồi ở ghế thủ tọa được một lúc lâu. Đương nhiên bọn họ cũng không cố ý đợi ai, chẳng qua đêm nay là lần đầu tiên Mặc Phi ra mắt, chậm chạp như thế không khỏi hơi ngạo mạn.
Thực ra Vu Việt không để ý gì đến chuyện này, hắn cũng giới thiệu vô cùng ngắn gọn: “Vị này là danh sĩ Phù Đồ đến từ Tiệm Hề, tự Mặc Tử, là thượng khanh của bổn vương.”
Tuy rằng vừa rồi có nghe Vu Việt nói qua nhưng đến bây giờ xác thực lại, trong lòng mọi người vừa nghi hoặc mà lại vừa bất mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT