Mặc Phi ngủ một giấc rất thoải mái, vậy mà không biết rằng mình đã ngủ một mạch đến tận ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Nàng oán giận: “Mộc Hề, vì sao tối qua không đánh thức ta, cơm chiều còn chưa ăn, bây giờ ta đang đói bụng chết.”
Mộc Hề có phần u oán liếc nhìn nàng: “Tiểu nô có gọi, nhưng công tử ngủ quá say, tiểu nô gọi thế nào cũng không tỉnh.”
“Thế hả.” Mặc Phi hơi ngượng ngùng trong lòng, sao mình lại ngủ giống như heo thế chứ.
Ăn no đồ Mộc Hề chuẩn bị, Mặc Phi lại bắt Mộc Hề nấu một thùng nước nóng, tắm rửa thoải mái một cái, bù cho việc ngày hôm qua không làm.
Thay y phục xong, lúc này Mặc Phi mới bảo Mộc Hề mang nàng đi tìm Yên Kiều để lựa chọn một con ngựa.
Tuy số lần nàng cưỡi ngựa không nhiều lắm, nhưng cũng coi là từng được học trong một thời gian, thuật khống chế cơ cản cũng nắm được. Thế nhưng sau khi nàng chọn xong ngựa thì lại phát sinh chút chuyện rắc rối.
Sao nàng lại quên nhỉ, thời đại này không có yên ngựa!
Không có yên ngựa, bằng khả năng vụng về của nàng, có khi ngay cả lên ngựa cũng khó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play