“Rất vui lòng.” Mặc Phi lập tức đồng ý.
Vẻ mặt của hai người kia trở nên khó coi, nếu như Mặc Phi chỉ là lạnh nhạt thì phong cách xử sự của Minh Hàn lại được xưng là tự làm theo ý minh. Có thể nói trong sáu vị thượng khanh của Vu Việt, ngoại trừ Lư Khâu ra, gần như không ai có quan hệ tốt với chúng thần trong triều. May mà Mục Tàng không có hứng làm quan, bằng không còn phải tức c.h.ế.t một đám.
Đúng lúc này một thái giám chạy tới hành lễ nói: “Phù Đồ đại nhân, bệ hạ mời ngài dời bước tới Sùng Hi cung.”
Mặc Phi sửng sốt, Sùng Hi cung chính là tẩm cung của Vu Việt, trong khoảng thời gian này hai người đều bận rộn, hầu như bọn họ không gặp nhau, ai ngờ hôm nay đột nhiên lại gọi nàng đến Sùng Hi cung.
Sắc mặt của mấy người xung quanh trở nên quái dị, lời đồn có liên quan đến Chiếu Vương và Mặc Phi thì họ cũng đã nghe nhiều, câu chuyện đoạn tụ trong dân gian cũng bắt nguồn từ chính hai người đó. Tuy rằng cũng không có căn cứ chính xác từ quan hệ ái muội của bọn họ, nhưng sự sủng ái của Chiếu Vương đối với Mặc Phi quả thực là độc nhất vô nhị. Chẳng những tự mình tuyển chọn phủ đệ, ngự ban hoành phi, may sắm y phục, hơn nữa khi thương thế của Mặc Phi chưa lành còn phái ba vị thái y tới thường trú ở phủ Mặc Quân, cẩn thận chăm sóc.
Đương nhiên, không có ai nghi ngờ phẩm tính của Mặc Phi, có lẽ chính bởi vì “Hắn” cao thượng xuất trần, danh tiếng chót vót cho nên khiến cho những người còn lại sinh ra tâm lý muốn “Hắn” xuất hiện vết nhơ…
Mặc Phi xin lỗi Minh Hàn một tiếng rồi đi theo người hầu tới Sùng Hi cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play