“Loại việc xoa bóp như thế sao có thể phiền đến Chủ công? Gọi người hầu là được rồi.” Mặc Phi đang suy nghĩ có nên tìm một người hầu tới đây làm việc đó hay không.
“Nhưng mà,” Vu Việt ngồi xuống bên cạnh Mặc Phi, ánh mắt lấp lánh nhìn “Hắn” nói, “Bổn vương không muốn để người khác chạm vào Phù Đồ.”
Trái tim của Mặc Phi đập thịch một cái, hồi lâu mới lắp bắp nói: “… Đều là nam tử, sao phải để ý đến những điều nhỏ nhặt này?”
“Bổn vương để ý đấy, tất cả của Phù Đồ đều chỉ thuộc về duy nhất một mình bổn vương, người khác đừng mơ chạm tới nửa phần.”
Mặc Phi không nhịn được nhìn người hầu đang quỳ gối ngoài cửa, nhỏ giọng nói: “Chủ công, cẩn trọng lời nói.”
Vu Việt không thèm liếc mắt đến những người kia, chỉ thản nhiên nói: “Ai dám chỉ trích, c.h.é.m thẳng là được.”
Mặc Phi cố nhịn xúc động muốn trợn mắt, nàng không chút nghi ngờ về tính chân thực trong những lời này của hắn, tuyệt đối nói c.h.é.m là chém. Điển hình của chủ nghĩa bá quyền, sau này muốn phụ tá hắn, thật đúng là nhiệm vụ thì nặng mà con đường lại xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play