Mặc Phi lắc lắc đầu, sau khi uống nước thì gọi hai người, tiếp tục khởi hành.
“Thế giới bên ngoài thực là kì diệu, một thời gian trước vẫn là rừng sâu núi sâu, giờ này lại là một mảnh bình nguyên trống trải.” Bảo Tôn mở rộng hai tay, cảm khái nói.
Mặc Phi vừa thưởng thức cảnh sắc đồ sộ, vừa thầm nghĩ: đây không phải bình nguyên, mà là cao nguyên. Kì thực, Man vực nằm ở nơi giao nhau giữa thâm sơn và cao nguyên.
Nhìn dãy núi trùng điệp phía xa, tuyết trên đỉnh đang tan, giữa những dãy núi là thảo nguyên xanh non, bầu trời trong vắt như được gột rửa, hùng vĩ tráng lệ.
Sở dĩ kỵ binh của Chiếu Quốc danh chấn các nước, là bởi vì nó có được bãi chăn nuôi lớn nhất thiên hạ, mà mảnh thảo nguyên trước mắt này, phỏng chừng cũng không thể nhỏ hơn bên trong Chiếu Quốc.
“Nhìn này, là bầy ngựa!” Bảo Tôn ngạc nhiên kêu một tiếng.
Mặc Phi chăm chú nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một bầy ngựa hoang đang chạy băng băng nô đùa trên thảo nguyên, mang tới vài phần sức sống cho đất trời yên tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play