Mặc Phi nhíu mày, lại nói: “Trước kia thôn Quan Sơn phải nhận hết quấy nhiễu của Thanh Lĩnh Trại, trấn Đông Cao không quan tâm thì cũng thôi. Nay bọn họ đã huyết tẩy một cái thôn rồi, chẳng lẽ trấn Đông Cao cũng bỏ mặc được sao? Sao tộc trưởng không thử cầu cứu viện binh ở trấn Đông Cao, để cùng chung sức đối phó với Thanh Lĩnh Trại?”
“Việc này chắc chắn sẽ không có khả năng được.” Y Mục Hãn cười lạnh, “Tiểu ca có điều không biết rồi, trấn Đông Cao và Thanh Lĩnh Trại chính là cá mè một lứa, sớm đã âm thầm cấu kết với nhau, tộc Tháp Y sẽ không bao giờ nhận được sự viện trợ của trấn Đông Cao đâu.”
“Vậy nên làm sao cho tốt đây?” Sắc mặt thôn trưởng ngưng trọng nói, “Một cái Thanh Lĩnh Trại đã khó như vậy rồi, nếu như đám thủ binh trấn Đông cao kia tìm đến, vậy thì…”
“Thôn trưởng đừng nên sốt ruột.” Y Mục Hãn nói, “Bản tộc trưởng ta không tin Thanh Lĩnh Trại dám đến tranh đoạt địa bàn với tộc Tháp Y, cho dù có viện binh của trấn Đông Cao, bọn họ cũng sẽ phải trả giá lớn, được mất trong này, bọn họ nên phải rõ ràng. Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ phái người đến Tấn thôn tuần sát, nhất định phải bảo vệ thôn xóm an toàn.”
Lúc này thôn trưởng mới thoáng yên tâm mà gật đầu tạ ơn.
Trong lòng Mặc Phi cũng bất an, luôn cảm thấy đám cường phỉ kia chuyện gì cũng dám làm, vị tộc trưởng tộc Tháp Y này vẫn còn chưa đủ cảnh giác.
“Xin tộc tưởng đừng nên sơ suất, Thanh Lĩnh Trại ra tay tàn nhẫn, rất có khả năng bọn họ sẽ được ăn cả ngã về không, quyết người sống ta c.h.ế.t với tộc Tháp y thì sao.” Mặc Phi lại nhắc nhở một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT