Lúc ấy hắn đã cho rằng, có lẽ Phù Đồ là một lương tài mà trời cao phái tới phụ trợ Vu Việt, cho nên lần viễn chinh U Quốc này, hắn cố ý để Phù Đồ đi theo là vì xác minh suy đoán. Hiện tại, xem ra hắn đã thành công rồi.
Ở một nơi kín đáo mà Chiếu quân không phát hiện, Tê Túc yên lặng nhìn một màn này, hắn sờ sờ cằm, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
Lần trước bị Minh Hàn chơi một ván, bây giờ hắn lại dùng lại kế này, trả lại thất bại lần trước. Trước mắt, xem ra mục đích hắn đến U Quốc cơ bản đã hoàn thành, Chiếu quân nguyên khí đại thương, sợ rằng trước mùa hạ sang năm sẽ không thể tiến thêm được, thậm chí còn có thể phải thu binh.
Hắn vốn định sau khi trận chiến này chấm dứt thì rời đi, lại bất ngờ nhìn thấy một màn như vậy. Cái danh “Quỷ tướng” Vu Việt, hắn tự nhiên cũng biết rõ ràng, nhưng không ngờ Phù Đồ lại có sức ảnh hưởng với hắn lớn đến vậy?
Ha ha, thú vị, thật là thú vị! Phù Đồ, thực chờ mong lần gặp mặt sau này…
Lúc đám người Vu Việt mang theo mấy ngàn tù binh trở lại Trung Đô thì bầu trời lại bắt đầu mưa nhỏ, vẻ âm u của thời tiết cũng giống như tâm tình của mọi người, u ám mà bức bối.
Lần chinh phạt này liên tiếp gặp cản trở, cho dù chưa tổn thương tới nguyên khí, nhưng cũng đã tăng thêm rất nhiều hy sinh vô ích, cho nên mọi người cũng không có tâm trạng vui sướng vì đánh thắng trận, sau khi trở về lập tức tiến vào trạng thái tĩnh dưỡng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT