Mặc Phi nhíu mày nói: “Nhưng mà thân thể mọi người suy yếu, sao có thể chiến đấu đây?”
Vu Việt nhìn “Hắn” một cái, hỏi: “Thuyền của các ngươi có đủ chịu tải ba vạn binh lính không?”
Mặc Phi trầm mặc, lần này, vì mau chóng đuổi tới mục đích, cho nên tận sức giảm thiểu thuyền bè, thứ nhất là để giảm bớt tổn thất, thứ hai là để thuận tiện cho việc điều phối. Vốn dĩ kế hoạch là để đám người Vu Việt ngồi thuyền, mà binh lính đến cứu viện thì sẽ đi đường bộ.
“Bổn vương không thể chật vật trở về Trung Đô như thế được.” Vu Việt lại nói, ” Đám người Ngư gia hẳn sẽ tạm thời bám trụ quân địch, tranh thủ thời gian cho các ngươi cứu viện, như vậy, quân ta có thể nhân cơ hội mà đánh lén từ phía sau, cùng đám người Ngư gia giáp công* quân địch.”
* Giáp công: đánh từ hai mặt.
Mặc Phi nhìn vẻ mặt kiên quyết của Vu Việt, không khuyên can nữa, chỉ nói: “Như vậy, Phù Đồ hi vọng ít nhất Chủ công phải tĩnh dưỡng thật tốt trong hai ngày đã.”
Lúc này Vu Việt vẫn chưa phản đối, chỉ nằm ngửa ra, nhắm hai mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT