“Cảm ơn ngươi, Trạm Nghệ.” Sau khi Mặc Phi tắm rửa xong, nàng rút d.a.o ra, nhẹ giọng nói.
Thân d.a.o lóe lên ánh hồng, nhưng không phát ra âm thanh gì.
Mặc Phi cũng không để ý, chỉ nhẹ nhàng đặt d.a.o lên trên tủ đầu giường, hai tay chắp lại, bắt đầu công việc mà khi tới thế giới này nàng thường hay làm, niệm tụng Tâm Kinh: “Quan tự tại bồ tát, hành thâm bàn nhược ba la mật đa thì, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách...”
Mong cho những chiến sĩ đã chết, kiếp sau có thể sinh ra trong một thế giới hòa bình.
Chuyên chú niệm tụng kinh, Mặc Phi không chú ý Trạm Nghệ mơ hồ thoáng hiện lên trên mặt dao, yên lặng nghe giọng nói nhẹ nhàng, bình thản, chậm rãi…của nàng
Sau khi niệm tụng kinh xong, Mặc Phi nằm ở trên giường, nặng nề ngủ một mạch đến thẳng chạng vạng mới tỉnh dậy.
Nàng dò hỏi người hầu đưa cơm tới cho nàng: “Chủ công nghỉ ngơi chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT