Địch Kha liếc mắt nhìn Tê Túc một cái, giống như vô tình nói: “Tê tiên sinh, nếu như không có tình ý với nàng này, không bằng đưa cho bản tướng quân, như thế nào? Bản tướng quân sẽ dùng năm vị mỹ nữ ‘Xinh đẹp động lòng người’ của Trung Đô đến đổi.”
Trong lòng Tê Túc khẽ động, cười nói: “Tại hạ sẽ không chịu nổi đâu, có một mỹ nhân là đủ rồi, không phiền tướng quân phải lo lắng.”
Mặc Phi nghe bọn họ bình phẩm nàng từ đầu đến chân ở đây, trong lòng có chút không vui. Nàng đi ra vốn chỉ để cho Tê Túc nhìn xem mặc như vậy có vấn đề gì hay không, ai ngờ lại gặp phải cục diện như vậy.
Nàng hành lễ nói: “Công tử có khách, Phù… Phù nhi sẽ không quấy rầy.”
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bật thốt ra hai chữ “Phù Đồ”, cũng may đúng lúc đổi thành “Phù nhi”, nhưng mà sao nghe lại không được tự nhiên như vậy?
“Hóa ra ngươi gọi là ‘Phù nhi’.” Địch Kha cười nói, “Đừng vội đi, ở lại giúp chúng ta uống rượu ngắm trăng đã!”
Nghe Phù Đồ xưng chính mình là “Phù nhi”, Tê Túc thiếu chút nữa bật cười, nhưng mà lúc sau nghe Địch Kha nói muốn nàng ở lại bồi rượu thì trong lòng có đủ loại mâu thuẫn, dù sao ở trong lòng hắn, Phù Đồ là hiền sĩ nổi tiếng thiên hạ, muốn một vị hiền sĩ tôn quý chịu thiệt đi hầu rượu, thật sự là một loại vũ nhục rất lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT