Giờ phút này, xung quanh hắn chỉ có Minh Hàn và Cô Hạc, hai người này Mặc Phi cũng không có cố kỵ gì, nàng nói: “Đêm qua có người báo mộng cho Phù Đồ, nói rằng nguyên nhân nơi này có sát khí nồng đậm, người lạ không thể lại gần, là vì nơi này mai táng một số lượng lớn các chiến sĩ không có nhà để về. Chủ công cũng biết, Phù Đồ thường sẽ tụng kinh cho người chết, vì thế Phù Đồ ôm tâm tình thà rằng tin tưởng đến chỗ này, siêu độ cho người chết.”
Ánh mắt Vu Việt lộ ra kinh ngạc. Trước kia nghe Phù Đồ tụng kinh còn tưởng rằng chỉ để tĩnh tâm an thần, cũng không ngờ hóa ra kinh văn đó thật sự có thể độ người c.h.ế.t hướng sinh? Tức là nói, sở dĩ vùng đất tử vong này không có quỷ dị như trong lời đồn, đều là vì Phù Đồ?
Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, Mặc Phi bổ sung nói: “Nhưng đừng coi Phù Đồ là thánh nhân gì đó, Phù Đồ tụng kinh là vì muốn cầu một phần yên tĩnh, cũng không phải là đại thần thông. Giống như lời Minh Hàn tiên sinh nói, quân tử chính đạo không tin quỷ thần, việc này chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.”
“Có trùng hợp hay không, đợi cho người đào lên sẽ biết.” Vu Việt thản nhiên nói.
Đến khi những người còn lại đều trở về, biết được tất cả không có việc gì, Vu Việt lại ra lệnh cho binh lính bắt đầu đào đất.
Trong lòng binh lính nghi hoặc, không biết thế này là muốn làm gì, cho đến khi bọn họ đào ra —— xương trắng chồng chất!
Mọi người đều bị hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ đã nhìn quen xương người chết, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều như thế trong một lúc, giống như dưới mặt đất đều là xương trắng vậy, cho dù theo phương hướng nào, cuối cùng đều có thể phát hiện ra một số lượng lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT