“Thiếp không phải là loại người ấy đâu.” Đôi môi đỏ thắm của Thích Thiền khẽ cong, giọng nàng nhẹ như tơ lụa, “A Thiền là người, muốn gì thì sẽ tự mình cố sức mà giành lấy.”
Lý Huyền Cẩn nghe vậy, lại ngẫm đến tính tình và hành động trước nay của nàng, bất giác cũng thấy có vài phần đúng. Có lẽ hắn cũng nên giống như nàng nói, có thứ muốn giữ thì phải chủ động nắm lấy.
Thật ra trong lòng Thích Thiền, điều nàng mong mỏi nhất là Lý Huyền Cẩn sớm cắt đứt với Thái tử và Hoàng hậu. Nhưng hiện giờ, bọn họ vẫn chưa thực sự làm điều gì khiến hắn tuyệt vọng, tất nhiên hắn vẫn còn hy vọng ở họ. Vậy thì cứ để kỳ vọng ấy lớn thêm một chút, chờ đến khi thật sự bị tổn thương, hắn mới có thể nhìn rõ mọi chuyện, nhìn rõ giữa hắn và Thái tử, Hoàng hậu, sớm đã là hai con đường không chung lối.
Ngoái đầu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, Thích Thiền khẽ nói: “Điện hạ, ta phải về rồi.”
Lý Huyền Cẩn liền đứng dậy theo: “Để ta đưa nàng.”
Thích Thiền nghe vậy, đôi mắt lập tức ánh lên vẻ tươi sáng, thế nhưng chớp mắt sau, hắn lại nhíu mày: “Ta chỉ có thể tiễn nàng ra khỏi phủ.”
Nàng chu môi phụng phịu: “Thiếp còn tưởng chàng muốn đưa thiếp ra tận ngoài thành nữa cơ.” Nàng và Hạnh Đường đã hẹn nhau ngoài thành mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT