“Gần đây bận rộn quá đỗi.” – Lý Huyền Cẩn nhẹ giọng nói, rồi không chờ nàng đáp lại, đã xoay người rời khỏi Lập Phong viện, bóng lưng dứt khoát.
Sau giờ ngọ, Thích Thiền từ Thanh Ngọc cư lặng lẽ an bài thị vệ, lên xe ngựa đến chùa Bạch Mã. Khi trở về, Hạnh Đường vừa thấy nàng bình an thì liền vội vã niệm mấy câu “A Di Đà Phật”, như trút được tảng đá trong lòng.
Thích Thiền đưa nàng một ít hương liệu quý hiếm mà ngày trước Lý Huyền Cẩn từng để lại, ý bảo mang lên điện dâng cúng Phật tổ.
“Cô nương, những ngày qua… người thế nào rồi?” – Hạnh Đường vừa đóng cửa vừa thấp giọng hỏi.
Thích Thiền không đáp ngay, chỉ khẽ mở cửa sổ. Gió mang theo tiếng chuông chùa lẫn trong mùi hương trầm phảng phất lướt qua. Nàng vòng tay ôm lấy khuỷu tay mình, khẽ thở dài: “Không ổn cho lắm.”
Hạnh Đường chăm chú nhìn cô nương nhà mình. Thích Thiền là bậc mỹ nhân hiếm gặp, lại thông minh, can đảm. Thế nhưng dù chủ động đến đâu, đối phương vẫn lạnh nhạt như cũ. Hạnh Đường hiểu, có đôi khi… tình cảm không phải cứ chân thành là được hồi đáp.
“Nếu người thật lòng không muốn gả cho An Vương, hay là… chọn người khác đi?” – Hạnh Đường khẽ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play